Phong phong bánh bao 1 Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao Tue Jul 11, 2017 9:23 am
Nội dung : Như tên truyện, fanfic về gọt bưởi. Trong 1 đêm không trăng and sao, au đang ngồi và nghĩ hàng xóm of me quá im lặng. Sau khi ngồi vu vơ, bỗng dưng nghĩ đến việc mình là hàng xóm của gọt bưởi thì sao a~~ .
P/s: Các lịch trình của GOT7 trong truyện chưa chắc có thật, nên đừng ném đá.
Tác giả: Phong Phong Bánh Bao
Tình trạng: Đang ra
P/s: Các lịch trình của GOT7 trong truyện chưa chắc có thật, nên đừng ném đá.
Tác giả: Phong Phong Bánh Bao
Tình trạng: Đang ra
Được sửa bởi Phong phong bánh bao ngày Tue Jul 11, 2017 9:54 am; sửa lần 1.
Message reputation : 100% (2 votes)
Phong phong bánh bao 2 Chap 1. Ngày đầu tiên Tue Jul 11, 2017 9:42 am
- Chap 1. Ngày đầu tiên:
[•••]
Một loạt thông báo vang lên đánh thức Selena sau giấc ngủ dài. Vươn vai cho đỡ mỏi, Selena bắt đầu thu dọn dụng cụ ngủ của mình. Sau khi đã kiểm tra mọi thứ, Selena lấy tệp tài liệu ra và ngồi đọc lại. Đó là thứ mà ba đã đưa cho cô trước khi lên máy bay, dặn lúc gần hạ cánh thì mở ra. Nhưng sau khi lên máy bay cô đã mở ra ngay, căn bản là không đợi được.
“ Con gái, con biết là ba không muốn cho con đi. Nhưng ba tôn trọng quyết định của con, thế nên giờ con mới lên được máy bay. Dù vậy thì con vẫn phải hoàn thành cái này trong 1 tuần, lúc về thì đưa cho ba. Coi như con làm giúp ba lần cuối đi, ba yêu con.”
Đó là ‘lời nói đầu’ trong tệp tài liệu dày hơn 100 trang về việc thống kê năng suất mà ba cô đã đưa. Cô ôm đầu, đó là thứ cô ghét nhất trong mấy năm đào tạo thực tập ở công ty. Giọng điệu sến súa vừa uy hiếp vừa nịnh nọt chỉ có thể là ba cô.
Năm nay Selena 18 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của con gái, nhưng cô đã đào tạo trong công ty được 5 năm và cũng đã học xong chương trình đại học ngành quản lý. Cũng không phải do cô là thiên tài hay IQ cao, mà là do ‘quen việc dễ làm’, cô được tiếp xúc từ rất sớm, thêm vào cố gắng hơn người khác.
Tất cả là cô nó tự nguyện, không ai ép buộc, đơn giản vì cô thích cảm giác được giúp đỡ ba một việc gì đó.
[...]
Máy bay cũng đã hạ cánh trong lúc Selena ngồi đọc lại tệp tài liệu. Bước xuống máy bay, cô ngó quanh một chút theo thói quen, bỗng nhớ ra đây là nơi cô đến lần đầu tiên thì làm gì có người đón cô chứ. Hành lý của Selena không có nhiều, chỉ có một chiếc vali và 1 cái túi xách bên người. Cô không định ở lâu, lần này chỉ sang để sắp xếp, về 1 tuần rồi lại qua lại.
Selena bắt 1 cái taxi đậu gần đó, cô nói với tài xế đi tới quận Gangnam, nơi có trụ sở của JYPE. Cô không thích Kpop , cũng không hiểu rõ về Kpop, mọi thứ Cô biết chỉ qua anh của Cô. Selena chỉ muốn xem nơi mà người anh song sinh đã mất của cô luôn nói với nó rằng đó là nơi anh muốn làm việc trông như thế nào.
Anh cô sinh trước cô 1 tiếng, nhưng lại cách nhau cả một năm. Anh sinh vào 22:50 ngày 31 tháng 12, còn cô lại sinh vào 00:50 ngày 1 tháng 1 năm sau. Dù là song sinh nhưng cả hai không giống nhau về ngoại hình lẫn tính cách, có chăng thì cũng chỉ là tật cắn môi khi bối rối và khi nghiêm túc di truyền từ ba cô.
Cô có ngoại hình, màu mắt và màu da của người châu âu, nhưng mái tóc đen tuyền của người châu á. Còn anh có mái tóc hơi vàng của người châu âu, nhưng lại mang ngoại hình, màu da và màu mắt của người châu á. Nên thành ra 2 anh em cô là cực phẩm vì các tính trạng phân chia đồng đều không pha lẫn.
Selena đi tới JYPE, dừng lại một lúc đế tìm hiểu nguyên nhân tại sao anh cô lại thích làm Idol tại công ty này như thế. Nhưng đứng cả 1 tiếng đều không nghĩ ra được nguyên do, cô bỏ cuộc, đẩy ý nghĩ tìm hiểu ra khỏi đầu, cất bước dạo xung quanh.
Cô đi dạo một lúc, rồi lần theo bản đồ đến nơi mà cô đã đặt trước tìm chủ nhà để ký hợp đồng thuê. Chủ nhà là một bác gái hiền lành,nghe thấy cô mới từ Việt Nam qua thì cho cô biết bao nhiêu là đồ ăn.
Selena cười khổ nhìn đống đồ ăn nằm trên bàn đủ ăn cho một tuần, bao gồm cả nồi niêu xoong chảo mà bác gái cho mượn. Thành ra ý định đi ăn ngoài trong một tuần ở đây để tìm hiểu về khu phố của cô bị ngâm nước nóng, cũng không thể để đống đồ ăn này hư được, đúng không?
Được sửa bởi Phong phong bánh bao ngày Thu Aug 10, 2017 4:32 pm; sửa lần 1.
Message reputation : 100% (2 votes)
Phong phong bánh bao 3 Chap 2: Gặp Mặt Tue Jul 11, 2017 11:18 pm
- Chap 2:Gặp mặt:
- Sau khi nghỉ ngơi một đêm cho lại sức dù chẳng mệt mỏi gì, cô bắt tay vào việc mua sắm để trang trí nhà cửa.Bắt chiếc taxi gần đó, đi đến một cửa hàng chuyên bán đồ nội thất có tiếng mà cô đã tìm hiểu trước. Cô bước vào, dừng lại một chút ở cửa để đánh giá tổng thể cửa hàng.
Cửa hàng chia ra làm nhiều khu: khu nhà bếp, khu phòng ngủ, khu phòng khách,… Mỗi khu lại chia ra thành nhiều phòng nhỏ với các chủ đề và màu sắc nội thất không đồng đều. Cô đi từng khu một, lựa chọn kỹ càng từng thứ một vì cô muốn định cư ở đây. Lại chọn thêm vài đồ trang trí nữa, cô thanh toán rồi hẹn nhân viên chuyên chở đến tận nhà.
Bước ra khỏi cửa hàng đồ nội thất, cô lựa chọn đi bộ tới 1 siêu thị nhỏ gần đó theo hướng dẫn của google map. Định mua đồ dùng bếp và gia vị, cả xoong chảo, cũng đâu thể mượn của bác gái hoài được.
Bước tới nơi bán dụng cụ bếp, cô chọn đi chọn lại giữa hai cái xoong vì không biết loại nào tốt hơn. Thì bỗng nhiên có một giọng nói vang lên bên cạnh làm cô giật mình:
- Cô hãy dùng thử loại bên trái đi, tôi cũng dùng nó, tốt lắm!
- Cảm ơn anh, tôi mới chuyển ra ngoài sống nên căn bản không biết mấy cái này. Sau vài giây thất thần, cô đã kịp hồi hồn trả lời giọng nói lúc nãy, cũng kịp đánh giá người trước mặt.
Đó là một người con trai trẻ, chỉ khoảng 22,23 tuổi, khá cao so với nó, giọng nói trầm ấm cùng khuôn mặt và mái tóc đậm chất thư sinh của cậu ấy thu hút cô ngay từ lần đầu tiên.
Cả hai vẫn đứng nói chuyện với nhau sau đó. Cô hỏi anh về vài thứ mà mình đang phân vân vì có vẻ như anh có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này. Anh trả lời rất vui vẻ, dường như không thấy phiền hà gì những câu hỏi liên tiếp của cô về những vấn đề mà ai cũng biết. Mua sắm xong, cô đi ra khỏi siêu thị, không quên cảm ơn cậu con trai lúc nãy.
[…]
Sau khi về đến nhà, mọi thứ cô mua vừa nãy đã được chuyển đến, việc cô cần làm bây giờ là sắp xếp và trang trí theo ý mình.
Vì có một phòng ngủ rộng nên cô mua một chiếc giường khá lớn, nhưng vẫn chưa chiếm trọn được 1/3 diện tích căn phòng, thêm 1 cái tủ đầu giường, tủ tivi, bàn trang điểm vẫn chừa ra 1 khoảng trống khá lớn.
Tông chủ đạo của căn nhà là màu lam nhạt, tím nhạt và trắng, lúc trước là màu xanh lá cây và vàng nhưng cô đã cho người sơn lại. Cô không thích màu hồng hay màu nào quá nóng, nếu không phải là con gái thì chắc tủ đồ của cô toàn màu đen.
Sau khi dọn dẹp và trang trí xong, cô nằm dài trên chiếc giường mới, đánh giá thành quả của mình nãy giờ. Bỗng dưng nhớ tới tệp tài liệu mà ba đã đưa, cô thở dài rồi ngồi dậy một cách mệt mỏi, bắt đầu làm việc.
…
Bỏ dở nửa chừng tập tài liệu đó vì quá đau đầu, cô đứng dậy, đi xuống bếp mở tủ lạnh ra tìm xem có nước uống không. Nhưng rất xui là không có, lúc nãy cô cũng không mua, thở dài lần thứ n trong ngày, cô với lấy áo khoác ngay trên ghế bàn ăn, đẩy cửa đi ra ngoài.
Vừa đi ra khỏi cổng, cô gặp cậu con trai vừa nãy, đang đi cùng với 7 người khác, chắc mới đi chơi về. Cô tiến lên chào:
- Chào anh, trùng hợp quá, lại gặp anh rồi!
- Cô sống ở đây à?
- Vâng! Anh cũng vậy ư?
- Chúng ta là hàng xóm rồi! Anh ấy nói rồi đưa tay ra.
Cô nắm lấy tay anh ấy, rồi thả ra, làm lơ ánh mắt tò mò + tra xét + xem kịch vui của mấy người còn lại, chào tạm biệt một cách lễ phép rồi bước đi với mục đích ban đầu. Mà không biết sau khi cô đi, cậu con trai lúc nãy đã bị làm phiền như thế nào.
Message reputation : 100% (1 vote)
Phong phong bánh bao 4 Re: Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao Mon Jul 24, 2017 6:52 pm
3.
* Trong truyện cũng không phải hoàn toàn theo lời kể của Selena, nếu hoạt cảnh có GOT7 mà không có Selena thì sẽ kể theo lời của Jinyoung*- Chap 3:
- - Cô gái lúc nãy là ai vậy Jinyoung~~? Bạn mới của cậu à, Park Gae. Jackson hỏi với giọng ghen tuông.
- Jinyoung, bạn gái em à? Manage hỏi Jinyoung.
- Không đâu anh, chỉ một người mới gặp mặt hồi sáng thôi. Jinyoung vội thanh minh, kẻ lại chuyện hồi sáng, không quên húc Jackson một cái rõ đau.
Những người còn lại không hỏi gì, chỉ có BamBam và Yugyeom nghiền ngẫm, cười với vẻ mặt gian xảo.
- Thôi tập trung chuyển đồ tới ký túc xá mới đi nào. Chúng ta sẽ ở tầng trên, tầng dưới có 1 người sống, cũng mới tới hôm qua. Bà chủ đã nói với anh như thế.
Ký túc xá của GOT7 cần được sửa chữa lại bởi bị dột ở phòng hầu hết các thành viên, nên GOT7 phải tạm thời ở chỗ khác trong thời gian sửa chữa, nhân tiện thay đổi cách sắp xếp phòng.
8 người đi đến căn nhà số 08 trong khu nhà. Mở cửa ra, ngay bên phải cửa ra vào là cầu thang dẫn lên tầng trên, còn bên phải là 2 tủ để giày dép.
- Chúng ta sẽ ở tầng 2, có 4 phòng ngủ, 2 phòng tắm, 2 nhà vệ sinh, không gian chung là phòng khách. Trên sân thượng có 1 phòng đủ lớn để luyện tập và 1 phòng KTV, Tầng 2 cũng có tủ lạnh nhưng chỉ tầng 1 mới có nhà bếp, nên chúng ta phải dùng chung với hàng xóm ở dưới. Hiểu chưa?
Anh quản lý kiềm chế không đập bọn maknae + Wang puppy đang nhún nhảy trên ghết sofa tầng dưới, vừa kêu gào vừa giải thích trong khi đi lên lầu.
- Rồi! Giờ các em tự chia phòng, sắp xếp đồ rồi lát nữa sẽ đi ăn. Bây giờ anh đi bàn giao với chủ tịch, lát nữa sẽ quay lại. Các em không được quậy phá đấy, xếp đồ cho nhanh vào.
Anh quản lý nói rồi bước ra ngoài sau khi tặng cho JB một ánh mắt trông cậy cả vào em.
[…]
Cô vẫn vui vẻ đi mua nước, không biết gì về việc cậu con trai lúc nãy bị giày vò như thế nào và việc mình có hàng xóm mới là 7 con người tăng động.
Tới cửa hàng, cô chọn 10 chai coffe, 5 chai trà xanh và mấy chai nước khoáng, thêm hơn 10 gói ramen và tteokbokki đủ các thể loại, chắc cũng đủ sống cho tới khi vào quỹ đạo.
Vì mới chuyển tới nên cô chưa kịp đăng ký nước và gas, nên đành cầm cự ăn cơm ngoài và ramen vậy, thành ra những gì bác gái cho trở thành đồ ăn kèm của ramen, vì không có gas nên dùng ấm siêu tốc và bếp từ, quan trọng hơn là cô lười nấu trong 1 tuần này.
Mua đồ xong, cô dạo quyết định dạo quanh khu 1 vòng rồi mới về nhà. Trên đường đi, cô lấy điện thoại gọi cho người ba yêu quý, chuyên ăn hiếp con gái. Sau 1 hồi chuông, điện thoại được kết nối, bây giờ là 8h pm theo hàn, chắc lúc này ba cô đang ăn cơm.
Cô nghe thấy tiếng TV, tiếng chén bát va chạm và 1 đống tạp âm khác, đưa điện thoại ra xa theo bản năng, đợi khi có tiếng “alo” ở đầu dây bên kia cô mới để lại gần nghe.
- Con gái à, nhớ ba không? Con ăn tối chưa? Nhà cửa thế nào? Hàng xóm ra sao, có tử tế không? Quan trọng là, con làm xong cái kia chưa?
- Ba à! Làm ơn để cho con thở được khoog, hỏi tới tấp thế sao con tra lời. Còn nữa, cái tập kia dày bao nhiêu mà ba bảo con làm xong chưa, thử đưa cho ba xem ba có làm xong ngay được không? Con cũng là người, con cũng cần nghỉ ngơi chứ. Sau khi xả xong 1 tràng tức giận, cô mới tra lời từng câu hỏi của ba.
- Ba xin lỗi mà, ba cứ tưởng con toàn năng nên cái đó không làm gì được con.
- Con phải nhắc lại với ba bao nhiêu lần nữa là con là người ?
- Thôi thôi! Mà con đặt vé chưa? Về thì ở bao nhiêu ngày?
- Con đặt rồi, ở lại 3 ngày thôi, lấy thêm mấy thứ cần thiết. Ảnh của anh hai ba còn giữ chứ, lấy ra cho con 1 nửa đi, mẹ cũng thế.
- Ảnh của thằng nhóc bất hiếu đấy thì ba cho con hết cũng được, nhưng ảnh mẹ con thì đừng hòng. Của ba hết, đừng hòng dành với ba.
Cô nói chuyện (đúng hơn là tranh cãi) với ba thêm một lúc rồi mới tắt máy. Nãy giờ cả hai nới chuyện với nhau bằng tiếng việt nên trên đường đi có rất nhiều người nhìn.Cô không quan tâm lắm, cất bước đi về căn hộ số 08.
Message reputation : 100% (1 vote)
Phong phong bánh bao 5 Re: Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao Tue Jul 25, 2017 12:41 pm
4.
- Chap 4:
Bước vào nhà, cô cởi giày ra định bỏ vào tủ giày thì thấy tủ giày bên cạnh đã được lấp đầy. Cô vỗ trán, sao cô lại quên mất chuyện sẽ có người sống chung ở tầng trên trong vòng 6 tháng nhỉ. Đứng sững một lát để kiểm tra xem mình có vứt bậy bạ cái gì trên ghế không, kiểm tra một lượt phòng ngủ và nhà bếp, cô sợ rằng sẽ để lại ấn tượng xấu cho hàng xóm.
Sau khi xác định xong hết, cô đặt nước vào tủ lạnh và cất ramen, tteokbokki vào hộc tủ bếp, lau lếp cho sạch dù nó chả dơ bẩn gì.
Cô cầm 1 chai coffee đi vào phòng, lơ đi ý định lên chào hàng xóm mới, Tiếp tục đấu tranh với tập tài liệu. Cô đang cố gắng làm xong nó nhanh nhất có thể, để mấy ngày ở lại đây có thể thảnh thơi.
Làm được một lúc, trên tấng bắt đầu phát ra các loại tiếng kỳ dị, tiếng hét, la, hú, đánh đập, tiếng cười, tiếng luyện giọng,.. Đủ mọi tạp âm, cô nhíu mày, có vẻ những người hàng xóm của cô rất là tăng động.
Lấy tai nghe từ trong hộc tủ đầu giường, cô bật mức âm lượng cao nhất để át đi tiếng ồn từ tầng trên, tiếp tục làm công việc đang dang dở. Yên lặng được một lúc, tầng trên lại truyền đến âm thanh của nhạc, lần này to đến mức, tiếng nhạc từ tai nghe cũng không át đi được.
Cô đành bỏ tai nghe ra, cất tập tài liệu đi, vì có vẻ ngày hôm nay cô không hoàn thành nó được rồi. Lắng nghe âm nhạc từ tầng trên truyền xuống, cô vô thức hát theo lời nhạc, bài hát này thực sự rất quen, có vẻ cô đã nghe ở đâu đó rồi, cô không hay nghe nhạc lắm, nhạc hàn càng ít.
Giai điệu bài này thực sự rất sôi động, lời hát cũng rất hay, nghe 1 lần là có thể nhớ một ít. Cô nghe ra được 7 giọng hát trong bài này, tất cả đều rất hay, mang một nét đặc sắc riêng, cô thích nhất giọng trầm khàn của phần rap, giọng thật sự rất ấm.
-------------------------------------------------
- Jaebum à! Anh bỗng có việc gấp, các em tự đi ăn đi nhé. À mà đừng quên chào hàng xóm ở dưới đó.
- Vâng! Em biết phải làm gì mà, anh cứ đi đi. JB trả lời anh quản lý, sau đó cúp máy, nói lại với mấy con người đang quẩy banh nóc bên kia.
-Yahhh! Im lặng nào. Anh quản lý nói rằng ảnh có việc gấp, kêu chúng ta tự đi ăn và chào người hàng xóm ở dưới.
- Ăn ở nhà đi huynh! Bọn em mệt lắm rồi, lười lắm, không ra ngoài đâu. Bọn maknae lên tiếng phản đối. Cũng đúng thôi, cả bọn đã rất mệt sau khi chuyển đồ rồi, còn sức đâu mà đi ăn.
- Trong tủ lạnh không có gì đâu, muốn ăn ở nhà thì phải đi mua đó. Ai sẽ đi đây? Mark im lặng nãy giờ cũng đã lên tiếng vì quyền lợi ở nhà của mình.
- Oẳn tù tì đi, ai thua thì đi. Jackson nói rồi nhanh chóng kéo Mark đứng dậy, lôi cả bọn ra oẳn tù tì quyết định ai phải đi mua đồ ăn.
Cuối cùng thì maknae team thua, BamBam, Youngjae và Yugyeom phải đi mua đồ cho cả bọn. MẶt 3 đứa nhăn như hoa cúc, còn mấy huynh còn lại thì tươi rói vì mình không phải đi.
- Ok! Bọn em sẽ đi, nhưng mà mấy huynh ăn ramen nhá, gần đây có cửa hàng này, em thêm gì nữa không, bọn em mua? Jaebum huynh đưa tiền em đi mua nào! Yugyeom nói với vẻ mặt thích thú, đồng thời vươn tay xin tiền của leader.
JB biết trốn không thoát nên lấy ví của mình ra, rút ra 2 tờ 50.000 WON đưa cho maknae team duới ánh mắt khoái chí của bọn nhỏ, và tiếng hoan hô của Jackson, không quên nói 1 câu:
- Về nhớ đưa tiền thừa! Nói xong liếc Yugyeom một cái đầy ẩn ý.
Yugyeom làm lơ ánh mắt như giết người của Leader, bá cổ BamBam và Youngjae đã chuẩn bị xong đi xuống dưới lầu.
--------------------------------------------
Message reputation : 100% (1 vote)
Phong phong bánh bao 6 Re: Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao Fri Aug 04, 2017 8:18 pm
Chap 5
- Chap 5:
- Cô rời khỏi phòng đi ra ngoài với cái bụng đói sau khi ngồi thừ người nghe hết 1 bài hát. Bài hát lôi cuốn đến mức cô quên mất là mình chưa ăn cơm. Cô định đi ra ngoài nấu món Mark meal mà anh cô đã dạy, chỉ ăn một lần mà cô mê luôn, đến mức tự nhớ cả cách làm và tên nguyên liệu. Dù bình thường ăn ramen đối với cô là cực hình, nhưng từ khi cô ăn món đó, cô mê luôn ramen.
Bước ra khỏi phòng, cô gặp ngay 3 người con trai đang đi từ trên lầu xuống. Đứng hình trong 3 giây, cô đánh giá 3 người trước mặt 1 cách nhanh chóng sau đó cất lời chào.
Người cao nhất, vẻ ngoài có gì đó rất sexy, rất ... đầu gấu, nhưng nét trẻ con trong nụ cười trên môi vẫn chưa được cởi bỏ, có lẽ chỉ lớn hơn cô 1,2 tuổi.
Người thứ 2, tóc đen, nhìn dễ thương thật, cứ như cục bông ấy, trắng trắng mềm mềm, e hèm ...bậy quá, nhưng mà dễ thương quá. Cô cái gì cũng tốt, chỉ có cái tính thích những thứ dễ thương là không đổi được.
Người thứ 3, ngay từ đầu đã tạo cho cô cảm giác rất điên cuồng, nhưng rất cuốn hút, màu tóc nổi nhất trong 3 người, có lẽ bằng tuổi với người thứ nhất.
- Chào các anh! Các anh là những người sống trên tầng trên? Chúng ta là hàng xóm rồi! Vui vẻ chung sống.
- Chào bạn! Rất vui được gặp ! Cả ba cất tiếng chào lại, giọng cả 3 thật sự rất hay, mà sao cô nghe thấy quen ghê.
- Các anh định đi đâu à?
Cô hỏi theo thói quen, vì bây giờ đã là 10h rồi, dù giờ này ở hàn đối với người trẻ tuổi thì cuộc sống mới bắt đầu. Lúc sau lại thấy hối hận vì mình không có quyền kiểm soát người ta. Ngay lúc đó, Cậu Bé Sexy ( tên cô đặt cho người thứ 3) lên tiếng.
- Chúng tôi đi mua ramen về ăn !
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại nói. Sau đó cũng tự giật mình.
- Tôi đang định ăn ramen, các anh có muốn ăn chung không? Dù gì thì tầng trên cũng không có bếp! Số ramen của tôi cũng đủ cho 1 tháng đấy.
Ai ngờ được cả 3 lại đồng thanh nói được. Sau đó Cục Bông( tên cô đặt cho người thứ 2) lên tiếng gọi với lên lầu.
- Các huynh! Xuống ăn ramen này. Giọng rất to, to đến mức tai cô ù lên ngay sau đó, phải 1 lúc sau mới hết. Sao cô thấy những giọng nói này càng ngày càng quen nhỉ.
Nhưng tiếng gọi này cũng đủ cho cô biết 1 điều, hàng xóm của cô không chỉ có 3 người.
Một lát sau, 4 người con trai từ trên lầu lục tục bước xuống. Lần này cô không chỉ đứng hình 3 giây, mà cả mấy phút sau cũng không định thần lại được. Vì người con trai đã giúp cô lúc sáng cũng có ở trong 4 người đó, và đến lúc này cô mới nhận ra đây là nhóm người cô gặp lúc chiều.
- Lại gặp cô rồi! Anh ấy lên tiếng .
------------------------------------------------------------
- Có lẽ chúng ta nên giới thiệu với nhau nhỉ? Cô lên tiếng sau 1 vài phút hồn bay lơ ngơ, với 7 người con trai đã ngồi ngay ngắn trên sofa đối diện cô.
- Xin chào! Tôi tên là Im Jaebum, 1994! Rất vui được gặp cô.
- Chào! Tôi là Mark, 1993!
- Hey, tên của tôi là Jackson, 1994. Chúng ta đã gặp nhau lần hai rồi đấy. Vừa nói vừa nháy mắt.
- Xin chào! Tên tôi là Jinyoung, 1994, rất vui được gặp lại cô.
Hóa ra anh tên là Jinyoung, giờ cô đã biết tên anh rồi. Tiếp theo là 3 người lúc nãy.
- Xin chào! Tên tôi là Youngjae, 1996.
Cục Bông tên là Young jae, cái tên đẹp thật, còn cười nữa kìa, huhu tim của cô. Cô bên ngoài vẫn duy trì vẻ chuẩn mực mặc kệ bên trong có gào thét điên loạn cỡ nào.
- Xin chào! BamBam là tên tôi, 1997. Cậu bé Sexy tên là BamBam, rắn á? Tên kỳ vậy.
- Chào a~~! Tôi tên Yugyeom, 1997.
Message reputation : 100% (1 vote)
Phong phong bánh bao 7 Re: Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao Fri Aug 04, 2017 8:20 pm
Chap 6
- chap 6:
- Cả 7 người đã xong phần tự giới thiệu. Bây giờ tới lượt cô, cô hít 1 hơi sâu, đứng dậy. Sao cô lại có cảm giác như đi phỏng vấn thế nhỉ.
- Chào các anh ! Em tên Selena, 18 tuổi ạ. Sẽ sống cùng các anh trong 6 tháng tới. Chung sống vui vẻ.
Nói lời khách sáo xong xuôi, không khí lại chìm vào yên lặng. Cô vẫn ngồi nghiêm túc như cũ, hai tay đặt trên đầu gối, chân khép lại , mắt nhìn xuống sàn, nhưng ai biết trong đầu cô đang lướt qua lướt lại nhận xét 7 người con trai trước mặt.
Không khí vẫn ngượng ngùng cho tới khi tiếng kêu quái dị vang lên:
- Ọt ~~~... ọt~~~.
Mọi người đồng thời nhìn về phía BamBam, nơi phát ra tiếng kêu đó. Chỉ thấy BamBam đang ôm bụng ngồi đơ, thấy mọi người nhìn qua thì cười tít mắt cả lên.
- Em quên mất, nãy mấy anh định đi mua ramen. Các anh ăn luôn cùng với em nhé.
Cô vừa nói, vừa đứng dậy bước vào bếp.
- Để anh vào giúp. 7 người đồng thanh nói, cuối cùng vẫn là JinYoung đứng dậy, đi vào bếp phụ cô. Còn 6 người còn lại ngồi co chân trên ghế sofa ăn đồ ăn vặt mà cô tiện đường mua lúc chiều. Cảnh tượng này càng nhìn càng giống hai vợ chồng đang nấu ăn cho 6 đứa con thơ =.=.
Cô lấy 12 gói mỳ, chắc mẩm rằng 8 người sẽ ăn không hết. Bắc nồi nước lên bếp, đợi nước xôi rồi cô bóc mỳ ra bỏ vào. Tiếp đó, cô lấy kim chi lâu năm mà bác chủ nhà cho, cắt miếng nhỏ vừa ăn rồi bỏ lên chảo xào xơ với thịt cắt nhỏ. Kim chi cắt còn thừa, cô bỏ vào nồi nước sôi làm canh kim chi chung với đậu hủ và thịt. Thế là xong 1 bữa ăn, việc cần làm bây giờ là đợi mọi thứ chín và xếp lên bàn.
Cô đứng tựa lưng vào tủ lạnh,nhìn Jinyoung đang dọn bàn một cách tỉ mỉ, rồi lại đưa mắt nhìn 6 con người đang đừa giỡn ngoài sofa với đống vỏ bánh trên bàn. Cô lắc lắc đầu, nghĩ thầm lát nữa đồ ăn chắc chắc dư. Mà sao Cục Bông của cô lại có thể dễ thương đến thế cơ chứ, huhu..., nhìn muốn cắn 1 phát quá đi.
Đồ ăn chín, cô đưa tay tắt bếp, đang định bưng nồi ramen ra bàn thì 1 bàn tay ngăn lại, tiếp nồi ramen từ tay cô. Jinyoung bưng hết đồ ăn ra bàn, bắt đầu đứng yên lặng nhìn mấy người ngoài kia. Đứng đến khi cô cứ nghĩ là anh ấy sẽ đứng tới sáng nếu mấy người đó không chú ý tới anh, cô vẫn phải nhìn đồ ăn mà không được ăn. Thì bỗng dưng tiếng của Jinyoung vang khắp nhà, to đến mức cô bịt chạt lỗ tai vẫn còn nghe thấy.
- YAH ! Mấy người kia có ra ăn không hả? Anh nói xong, kéo ghế ra và ngồi đối diện cô như những tiếng nói khủng bố màng nhĩ ban nãy không phải từ miệng anh phát ra vậy. Hóa ra nãy giờ đang vận công =.= .
- Vâng mami! Nguyên đám dạ vâng như đúng rồi, theo vẻ mặt từng người thì có vẻ chuyện này xảy ra thường xuyên lắm.
Mọi người lần lượt kéo ghế ra, an ổn chỗ ngồi, BamBam và Yugyeom cầm đũa lên múc ăn ngay sau đó trong khi Mark – người lớn tuổi nhất vẫn chưa ngồi xuống. Mặt cô be like =.= , nhìn vẻ mặt những người còn lại vẫn bình thường như cũ, như không thấy gì. Cô cứ nghĩ mọi người coi trọng phép tắc thứ tự lắm chứ, hóa ra,... Ngày hôm nay cô biết thêm quá nhiều thứ.
Message reputation : 100% (1 vote)
Phong phong bánh bao 8 Re: Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao Wed Aug 16, 2017 4:37 pm
Chap 7.
- Chap 7:
Cô không có thói quen ăn chung với người khác. Ba cô từ khi mẹ mất cũng là từ khi anh hai và cô ra đời luôn vùi đầu vào công việc, không về nhà ăn cơm, cũng không quan tâm tới bọn cô. Cô và anh hai từ lúc sinh ra cho tới 5 tuổi đều là nhà ngoại trông nom, sau khi bọn cô 5 tuổi thì ba mới tốt hơn 1 chút.
Vì là lần đầu tiên ăn cơm với người khác trừ ba và anh trai nên cô hơi thất thần. Đến lúc định thần lại đã thấy 7 người con trai đang ngồi nghiêm chỉnh nhìn cô với vẻ mặt ngại ngùng và bàn cơm trống không. Trên trán cô có đường hắc tuyến rơi xuống, sức ăn kinh khủng thật, mệt cô lúc nãy còn lo bị thừa thức ăn.
- Không sao đâu! Em ăn ít lắm, các anh đừng ngại.
Cô nói xong định bỏ chén đang cầm trong tay xuống, đứng dậy bắt đầu dọn chén bát trên bàn.
- Để bọn anh dọn cho, lúc nãy em đã nấu ăn rồi, không phiền đến em nữa đâu!
JB nói rồi nháy mắt với 6 người còn lại, tay cũng cầm 1 phần chén đĩa trên bàn đi tới bếp. Youngjae, BamBam, Yugyeom nhanh tay bê hết chén đĩa còn lại trên bàn ra ngoài, Mark đem ly uống nước dùng trong bữa ăn đi rửa, Jackson lấy khăn lau bàn. Riêng Jinyoung vì chậm chân hơn nên đành lãnh phần rửa chén dưới tiếng cười cao quãng 8 kèm với ánh mắt khoái chí của mấy người còn lại.
Cô đành bước đến sofa ngồi khi thấy bàn đầy chén đĩa đã được dọn xong trong vài giây, bàn ăn sạch đến từng góc cạnh. Trừ việc Jinyoung vẫn đứng rửa chén ở bếp ra thì mọi thứ vẫn như cũ, thậm chí mùi đồ ăn trong không khí cũng không còn. Cái này là do hệ thông hút mùi tốt hay là do các mùi khác quá nồng đây (nước hoa ý).
- Thôi em vào phòng đây ạ, các anh chơi vui vẻ! Cô ngồi trên ghế một chút, rồi đừng dậy lấy chai coffee trong tủ lạnh ra, tới chào mọi người rồi bước vào phòng với ý định hoàn thành xong thứ mà ba đã đưa.
- Đừng quan tâm đến bọn anh! - Đừng để ý tới mấy tiếng ồn giữa đêm nhé! Tất cả hầu như đều mở miệng ra cùng 1 lúc, nhưng nội dung cũng chỉ có hai câu trên. Đôi lúc, cô thật sự khâm phục sự ăn ý của 7 người này, có lẽ họ đã chơi với nhau rất lâu rồi.
- Vâng! Cô đáp lại.
Vào phòng, cô đặt đồ trong tay xuống tủ cạnh đầu giường, mở ngăn tủ đầu tiên lấy ra tập lài liệu và 1 cây bút. Bật nguồn laptop đã mở sẵn trên giường lên, cô lấy thêm 1 cái bàn gấp nhỏ đặt lên giường, làm xong mọi thứ, cô bắt đầu làm việc.
[...]
Có ý định làm xong tất cả để những ngày sau đó được thảnh thơi nên cô quyết định thức nguyên đêm làm việc. Qua 1 lúc lâu kể từ khi bắt đầu làm việc, cô ngồi thẳng lại, bỏ cặp kính đang đeo xuống, vươn vai cho đỡ mỏi.
Ngả lưng ra sau dựa vào đầu giường, cô đưa mắt nhìn đồng hồ hiển thị nơi góc phải máy tính. Đồng hồ hiển thị 2h sáng, cái giờ để mọi câu chuyện ma được bắt đầu. Ngồi ngơ thêm 1 lúc, cô đứng dậy đi tới nhà bếp với ý định lấy 1 chai coffee để thức đến sáng.
Cô có 1 thói quen khó bỏ, đó là mỗi lần thức đêm nhất định phải uống coffee. Dù không có nó cô vẫn có thể thức hết đêm và sáng mai vẫn hoạt động bình thường. Nhưng cô vẫn muốn nhâm nhi coffee trong khoảng thời gian cô thức đêm đó, nóng hay lạnh, pha sẵn hay mới pha, đen hay sữa gì cũng được, miễn đó là coffee.
Được sửa bởi Phong phong bánh bao ngày Wed Aug 16, 2017 10:54 pm; sửa lần 1.
Message reputation : 100% (1 vote)
Phong phong bánh bao 9 Re: Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao Wed Aug 16, 2017 10:53 pm
Chap 8
- Chap 8:
- Mở cửa tủ lạnh ra,hơi lạnh phả vào mặt, nhiệt độ lúc này dù là buổi đêm nhưng vẫn khá nóng, thành ra hơi lạnh này chỉ mang đến sự thoải mái cho cô. Lấy 1 chai coffee ra, cô vẫn đứng trước tủ lạnh đang mở cửa.
Nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới, cô đứng gần 5p trước cái tủ lạnh, cuối cùng rút ra 1 kết luận. Tủ lạnh nhà cô trống quá rồi, trừ đồ ăn vặt, nước ra cũng chỉ có đồ bác gái cho. Ngăn đông không có 1 miếng thịt nào, chỉ toàn kem, nhưng cũng chỉ có lác đác vài cái. Dùng 1 câu để đánh giá thì là “Trống hơ trống hoác, xơ xác không hồn”.
Cô bước đến ghế sofa ngồi xuống, đưa mắt lên nhìn lên tầng trên, những người hàng xóm của cô đã ngủ, có lẽ lúc nãy xếp đồ mệt quá chăng. Mở nắp chai coffee, cô bắt đầu uống từng chút một, còn về phần tài liệu thì cô không quan tâm lắm, chỉ còn một trang,chưa tới 30p sẽ xong.
Nhìn ra ngoài vườn thông qua cửa kính, trời lúc này vẫn còn tối, không khí mang hơi nóng trên mặt đường vào vườn bị cản lại bởi cửa kính. Trong phòng có điều hòa, luôn giữ ở mức 25 độ, nhiệt độ này thấp hơn nhiều so với nhiệt độ nóng bức ngoài kia, nên trên cửa kính có vài giọt nước.
Cô ngồi trên ghế, chân cũng co lại, cằm đặt lên đầu gối, nhâm nhi chai coffee trên tay 1 cách chậm rãi. So với việc náo nhiệt thì cô thích sự yên tĩnh hơn, nó luôn làm cho cô có thể nghĩ thông suốt 1 chuyện hay thư giãn đầu óc. Ngồi ngốc trên ghế đến 3h hơn, khi chai coffee trên tay đã hết, cô đi dục rác rồi trở lại căn phòng, hoàn thành xong trang cuối cùng kia.
[...]
Cô thở dài, buông tay ra khỏi bàn phím máy tính.
-Cuối cùng cũng xong!
Cô tự lẩm nhẩm, tay nhanh chóng thu dọn mọi thứ trên giường sang hết 1 bên, sáng mai cất sau. Mở ra chai nước nhỏ mắt, cô tháo xuống kính cận và kính áp tròng, cô lần lượt nhỏ vài giọt vào mỗi con mắt. Nhắm mắt cho nước tràn đều, qua vài giây cô mở mắt ra.
Cô thói quen đeo kính áp tròng để che đi màu mắt, dù gì so với ngoại hình và mái tóc thì màu mắt của cô cũng khá nổi bật, màu xanh lam và đen. Vì tránh bạn học chỉ trỏ nên cô từ năm lớp 6 đã bắt đầu đeo kính áp tròng, đến nay thành thói quen nên cũng không có thôi việc hàng ngày mang nó.
Chắc chắc mọi thứ đã xong xuôi, cô vặn nhỏ ánh sáng của chiếc đèn ngủ lại, thu người vào trong chăn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ muộn.
[...]
Cô vươn vai dậy sau giấc ngủ đầy thỏa mãn, ngủ đến khi tự tỉnh. Nhìn nhìn đồng hồ hiển thị trên tivi, 9h sáng, cô ngủ tròn 5 tiếng, nó đã đủ cho cô. Mang dép vào nhà tắm, cô vệ sinh cá nhân rồi đi tắm theo thói quen cũ, dù bận rộn hơn nữa buổi sáng cô cũng phải tắm 30p mới ra khỏi nhà. Có lẽ thiên tính làm đẹp của con gái đi.
Đi ra phòng khách với 1 thân sảng khoái. Cô đi ngang qua tủ để giày, thấy mấy đôi giày hôm qua được vứt bừa trong tủ đã biến mất. Có vẻ mọi người sẽ tự cất giày của mình mà không để chung. Tầng trên im ắng, có lẽ mọi người đã đi ra ngoài.
Đi tới nhà bếp, mở tủ lạnh “ Trống hơ trống hoác, xơ xác không hồn” ra, cô lấy đồ ăn kèm và 1 chai nước đặt lên bàn bếp (bàn mặt đá, bên dưới là tủ, được xây cùng với nhà dùng để nấu ăn), lấy thêm gói ramen từ tủ bếp ra, bắt đầu chế biến bữa sáng của mình.
Message reputation : 100% (1 vote)
Sponsored content 10 Re: Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao
╰❥ Thanh Lạc Cung ❦ » Khu truyện sáng tác » Chờ duyệt » Hàng xóm tui là GOT7 [fanfic GOT7] - Phong Phong Bánh Bao
Similar topics
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết